Thứ Bảy, 15 tháng 12, 2012

Khẩu vị cafe


Về lĩnh vực cafe, mình cũng muốn học hỏi thêm rất nhiều cách phê chế nhưng tạm thời thì thời gian vẫn chưa cho phép. Xung quanh mình thì có không ít phần tử cuồng nhiệt cafe. Không uống mỗi ngày thì cảm thấy không được thoải mái. Bản thân mình cũng rất thích, nhưng sẽ không uống quá nhiều.

Khi uống cà phê ở Sài Gòn thường là trong tình trạng làm việc, có thể nhịp sống của người thành thị rất nhanh nên cảnh tượng vừa đi vừa uống trên đường cũng là hiện tượng thường thấy.

Trên thực tế nếu uống cafe với lượng thích hợp, có thể ngăn ngừa một số bệnh chẳng hạn như ợ chua, làm giảm nguy cơ bị trầm cảm. Gần đây phát hiện cafe có thể làm giảm nguy cơ mắc bệnh tim và đột quỵ. Nhưng uống quá nhiều sẽ bị nghiện và gây ra các thói quen ăn uống xấu. Có người chỉ uống cafe để tinh thần tỉnh táo. Nhưng cũng có người xem nó là sự hưởng thụ cao nhất trong cuộc sống. Đúng là quan điểm và góc độ nhìn nhận mỗi người mỗi khác. Mỗi người đều có khẩu vị riêng.

Khẩu vị của mình trước kia là Cappuccino nhưng hiện tại mình đã chuyển sang cà phê đen không thêm sữa, ít đường. Mình thích nhất cảm giác vừa đọc tạp chí vừa thưởng thức cà phê một cách nhàn nhã.

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Làm bạn

Cho đến lúc trưởng thành mình mới phát hiện ra làm bạn không phải một điều dễ dàng, không cần biết là bạn nam hay bạn nữ. Một đời người có thể học đến thạc sĩ, giáo sư hoặc trình độ cao hơn nữa nhưng chỉ có bạn bè là trong sách vở không thể nào học được, bởi vì bạn bè là mối quan hệ tìm hiểu lẫn nhau giữa người và người.

Theo quan niệm của mình, làm bạn thì trước tiên phải phải tin tưởng đối phương, bởi vì chỉ có mở rộng tấm lòng với người khác thì mới nhận lại y như những gì mình đã cho đi.

Nói chuyện với bạn là một cách để chia sẻ, nhưng mình không vì đã nói rồi, mà vui hơn hay buồn hơn. Thông thường là ra ngoài với bạn bè là đi ăn cơm, uống nước, nói những chuyện hài hước, mọi người ai cũng được một trận cười quên đi mọi lo âu, nhưng không phải thời gian ngắn là có thể trở thành bạn bè, phải dùng thời gian dài để tìm hiểu lẫn nhau thì mới trở thành những người bạn tri kỉ thật sự.

Chúng ta tưởng mình đang được kết nối, khi friendlist của ta dài ra từng ngày. Nhưng cùng lúc đó, chúng ta đang mất dần kết nối với nhau.  Chúng ta say sưa với ảo tưởng nắm bắt được cảm xúc của những người quen ở nơi xa xôi nào đó, thậm chí cả người xa lạ, trong khi vô tình thờ ơ với người thân thuộc đang ở ngay bên cạnh mình. Mạng lưới rộng đến nỗi một đứt gãy nhỏ bên cạnh làm ta không để tâm. Nhưng chính những đứt gãy nhỏ kề cận, mới làm ta trở thành cô độc.



Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Thú vui học


Làm việc trong các lĩnh vực khác nhau.Ngoài việc biểu hiện chuyên nghiệp, tôi luôn phải giữ thái độ học hỏi. Trong cuộc sống, trong công việc và mối quan hệ giữa các cá nhân, vẫn sẽ luôn có một số tri thức mới đáng để dùng cái tâm mà học hỏi. Thiếu kiến thức trong lĩnh vực mới không phải là một vấn đề. Cũng không cần phải giấu và cảm thấy ngại. Chỉ cần cố gắng học hỏi và tìm hiểu thì đã quá đủ rồi. Bởi vì cuộc sống sẽ trở nên một chút ngán ngẩm nếu không học hỏi được gì.

Chẳng cần học ở đâu xa. Hãy học hỏi ngay bên cạnh người yêu thương. Đó có thể chỉ là một bài học nhỏ như việc chiên trứng cho buổi sáng hoặc trồng một cây cà chua hoặc cách ăn bắp rang bơ khi đi xem film. Có cơ hội để học hỏi, vốn luôn là điều thú vị và hữu ích. 

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

Nhiệt huyết làm việc

Không biết mọi người đi làm hay đi học, sẽ đặc biệt thích thứ 6 mà không thích thứ 2 phải không? Xem qua nhiều tin tức điều tra nghiên cứu về tâm lý, chỉ ra vào thứ 6 tinh thần của con người chuyển biến tốt hơn là có căn cứ, vì Thứ 7 thoải mái hơn. Còn Thứ 2 lại là ngày đầu tiên đi làm sau kì nghỉ. Cho nên có cách nói "ngày thứ 2 đau khổ".

Bản thân tôi đồng ý 1 nửa với cách nói này. Đại đa số các bạn đi làm hoặc đi học có cảm nhận rõ hơn. Nhưng mà nếu sức khoẻ và tinh thần của bản thân tốt, thì ngày nào cũng vui vẻ mà.

Thứ Hai, 20 tháng 2, 2012

Chàng trai tháng 11

Chàng trai tháng 11 là con người của năng lượng, nên tất nhiên họ cũng thích có bạn bè sôi nổi, nhiệt huyết với cuộc sống như họ. Nếu cảm thấy những người bạn của mình chưa đủ xông xáo, siêng năng, chính chàng trai này sẽ là người động viên bạn bè mình cố gắng chiến đấu với thử thách, nắm bắt mọi cơ hội. Họ không muốn tài năng và nhiệt huyết bị lãng phí, nên không thích những ai không chăm chỉ, làm việc nửa vời không đến nơi đến chốn.

Tôi chính là chàng trai ấy!

Đây cũng là bài nhật kí đầu tiên của tôi trên blogspot, cũng là ngày kỷ niệm nước Mỹ bị khủng bố nhưng tôi không có ý định khủng bố độc giả đâu. Tôi viết cho chính mình để nhìn lại tôi đã suy nghĩ và trải nghiệm chuyện gì hằng ngày. Bạn sẽ tìm thấy 2 nội dung chính xuyên suốt blog của tôi qua 2 cụm từ hashtag: #new & #thinking.